MC Khánh Vy được ngưỡng mộ bởi sự nghiệp thành công, luôn toát lên năng lượng tích cực và truyền cảm hứng. Song cô tự nhận bản thân có nhiều khuyết điểm, thua kém nhiều người.
Năm 20 tuổi, Khánh Vy nói rằng lúc đó để miêu tả bạn là người thành công thì vẫn còn sớm. Ở tuổi 25, bạn nói gì về bản thân mình?
- Tôi chưa dám nói tôi thành công. Tôi chỉ là một người thích học hỏi từ người khác.
- Ở thời điểm bắt đầu điều gì đó, chúng ta luôn loay hoay, hoài nghi về bản thân mình. Tôi từng không biết mình nên đi hướng nào, từng thử qua các công việc làm thêm khác nhau. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta cần phải thử mới biết được bản thân thích gì. Chọn con đường nào cũng tốt, miễn là mang lại giá trị cho mọi người xung quanh.
- Ở thời điểm bắt đầu điều gì đó, chúng ta luôn loay hoay, hoài nghi về bản thân mình. Tôi từng không biết mình nên đi hướng nào, từng thử qua các công việc làm thêm khác nhau. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta cần phải thử mới biết được bản thân thích gì. Chọn con đường nào cũng tốt, miễn là mang lại giá trị cho mọi người xung quanh.
- Từ bé, bố mẹ luôn "kéo chân tôi xuống mặt đất" trước những lời khen. Dần dần, tôi hình thành được tư duy cái gì sai thì sửa, cái gì đúng thì tiếp tục phát huy, chứ không có nghĩa "tôi làm được cái này đồng nghĩa với việc tôi là người tài giỏi".
- Trong một lần ngồi ở quán cà phê, tôi nói chuyện với một người thầy của mình. Thầy tôi nói rằng lúc bấy giờ tôi làm rất tốt, nhưng nếu chỉ mải mê kiếm tiền, thì 1-2 năm nữa tôi cũng sẽ bị đào thải. Thầy khuyên tôi hãy làm điều gì đó tạo nên giá trị, đó mới là con đường bền vững.
- Tôi "trộm vía" có mối quan hệ thân thiết với bố mẹ. Đến bây giờ, tôi vẫn có thể ngồi uống bia, ăn mực nướng, "nhậu" và tâm sự cùng bố. Gia đình tôi có phương pháp giáo dục con cái khá truyền thống, nhưng vẫn cập nhật những khía cạnh hiện đại chứ không quá bảo thủ.
Bố mẹ tôi hạnh phúc khi tôi chia sẻ kinh tế cùng gia đình, nhưng những điều tôi làm không thấm vào đâu so với sự hy sinh mà bố mẹ đã dành cho 3 chị em chúng tôi. Nên dù có như thế nào, cảm giác vẫn không bao giờ là đủ (cười).
- Ngôn ngữ thể hiện tình yêu của tôi là tặng quà, nên tôi rất thích được tiêu tiền, mua sắm, tặng những món quà cho gia đình. Đôi khi giá trị món quà không quan trọng, mà là sự quan tâm, suy nghĩ của mình dành cho những người thân yêu.
Giáo sư nói "muốn lấy trái tim của người khác, hãy mang trái tim của mình ra để đổi một cách trọn vẹn". Điều đó có nghĩa là trái tim không phải minh chứng cho tình yêu, mà sự trọn vẹn mới là minh chứng cho tình yêu và sự chân thành.
Mẹ luôn dạy tôi "muốn lấy trái tim của người khác, hãy mang trái tim của mình ra để đổi". Nhưng gần đây, tôi phỏng vấn Giáo sư Phan Văn Trường, cố vấn thương mại của Chính phủ Pháp, một người tôi rất ngưỡng mộ. Giáo sư có nói rằng, câu nói đó đúng, nhưng chưa đủ.
Tôi nghĩ sống trong gia đình có 3 chị em gái rất vui, chị em chúng tôi luôn thân thiết, yêu thương nhau. Tôi cũng ý thức được mình cần nỗ lực để giúp đỡ, dành thời gian nhiều hơn cho cha mẹ vì hai chị gái tôi lấy chồng khá sớm.
Tôi nghĩ sống trong gia đình có 3 chị em gái rất vui, chị em chúng tôi luôn thân thiết, yêu thương nhau. Tôi cũng ý thức được mình cần nỗ lực để giúp đỡ, dành thời gian nhiều hơn cho cha mẹ vì hai chị gái tôi lấy chồng khá sớm.
Lúc mẹ tôi mang bầu tôi, gia đình kỳ vọng tôi là con trai, nhưng rất tiếc (cười). Nhưng nói vui vậy thôi, con nào cũng quý.
Nhiều lúc tôi rơi vào trạng thái gồng mình nhắc nhở chính mình, rằng "phải vui lên", luôn phớt lờ, đè nén những cảm xúc mệt mỏi bên trong, mải mê vùi mình vào công việc. Điều đó không hề tốt bởi đến một lúc nào đó mọi thứ sẽ bùng nổ.
Ngày xưa tôi nghĩ cảm xúc lớn hơn mình, cảm xúc điều khiển được mình. Nhưng giờ đây tôi biết cảm xúc bé hơn mình và mình có thể điều chỉnh, cân bằng được suy nghĩ, phản ứng của mình trước mọi việc.
Nếu có bạn trai, Khánh Vy mong muốn gì ở đối phương?
Ngày xưa, tôi đọc bình luận của dân mạng và thấy hoài nghi về bản thân. Sau này, tôi nhận ra mình không thể làm hài lòng được tất cả. Sẽ có những điều mình chưa biết, không biết, đó là điều bình thường trong cuộc sống. Tôi chỉ có thể cố gắng hơn mỗi ngày.
Đối với tôi, tôi nghĩ một phương án khá hợp lý: Ai mời thì người đó trả (cười). Trong một mối quan hệ, ai trả tiền cho buổi hẹn hò đều được, miễn là họ hài lòng, thoải mái và sẵn sàng về điều đó.
Với tôi, thay vì tìm kiếm sự hoàn hảo, tôi tìm kiếm sự phù hợp. Mình như thế nào sẽ thu hút tần số năng lượng như thế. Về kinh tế, mình ở mức nào thì cũng sẽ hút người tương tự. Chúng ta sẽ luôn đi tìm mảnh ghép phù hợp với mình nên sẽ không có thước đo, mẫu số chung.
Tôi nghĩ bất kể cô gái nào cũng đều xinh đẹp theo cách riêng và có quyền lựa chọn mẫu người họ mong muốn.